forlegen a. (forleg|ent, -ne)
Xấu hổ, thẹn thùng, bẽn lẽn, mắc cỡ. - Gutten er så forlegen, han gjemmer seg bak moren sin. - Hun roste ham så mye at han ble forlegen. - forlegenhet s.fm. Sự xấu hổ, thẹn thùng, bẽn lẽn, mắc cỡ.