endelig a. (endelig, -e)
1. Có giới hạn, hữu hạn, có hạn. - Livet er endelig.
2. Cuối cùng, sau cùng, chung cục. - Avgjørelsen er endelig og kan ikke omgjøres.
3. Sau cùng, cuối cùng (dùng như trạng từ).
- Jeg ventet i 2 timer, og endelig kom han.